Α Β Γ Δ Ε Ζ Η Θ Ι Κ Λ Μ Ν Ξ Ο Π Ρ Σ Τ Υ Φ Χ Ψ Ω
καταντης
κατάντης
κατ-άντης
adj.=2 2
; 1) идущий под гору, наклонный, покатый
ex. (γεώλοφος Theocr.; ὁδός Arph.; πορεῖαι Arst.; τόποι Plut.)
; 2) склонный, расположенный, тяготеющий
ex. (πρὸς τὰ χείρονα, πρὸς πᾶσαν χάριν Plut.)
; 3) ведущий, приводящий
ex. (πρὸς τἀγαθόν Eur.)